Có những đêm, trăng không về thăm núi
Núi âm thầm xa xót một trời yêu
Ngày hôm sau sáng sớm đến tàn chiều
Núi thờ thẩn chẳng chuyện gì nên chuyện!

Núi nhớ trăng gởi thảm tình lưu luyến
Đến đêm đêm làm bạn với trăng ngà
Để núi mơ về tận cõi phương xa
Xanh xanh mướt thỏa nỗi lòng khao khát!

Hương yêu tỏa giữa núi đồi ngan ngát
Núi say say lơ lửng chốn cung Hằng
Gió đưa mây nâng khẽ bước chân trăng
Cả ngàn sao trên bầu trời lớ ngớ!

Núi cần trăng như người cần hơi thở
Núi cùng trăng là cả một trời thơ
Cũng như em, anh yêu cả trong mơ
Nếu xa em, anh thành tên gàn dở!

Em biết đấy khi lòng anh nức nở
Núi và trăng cũng tan vỡ mất thôi
Bởi hồn anh khi ấy đã mù rồi
Sao ngắm được em, trăng và núi!

  Minh Nguyên
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.