Thứ duy nhất không thể nào quên được
mùa đông này không như mùa đông trước
rong rêu mỉm cười trên phiến đá để xanh
thứ duy nhất ta có thể nhìn thấy được
nhắm mắt nghĩ về - thầm gọi tên anh
giữ riêng cho mình một khoảng trống mong manh
giấu vào tận góc tâm hồn nghe bấc thổi
ơi! mùa đông những ngày con nước nổi
góc tâm hồn vừa vớt xác những chờ mong

  Hoàng Phước
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.