Em giờ ngồi như một mùa đông
những đêm cứ ngật ngầy bấc lạnh
và những ngày bình minh chợt cóng
những cuồng hoang cơn gió thét gào

Ôi! những mềm lòng không thật
như những màng sương mờ ảo
bỗng thấy mình và dao dát khôn nguôi .

Em đã buồn như ngọn cỏ chiều nay
cứ lặng lẽ phơi sương cho nền trời thêm buốt
cho đường về ghi thêm nhiều chia biệt
bao mùa đông làm ngày tháng xa rời
có cánh buồm nào còn căng gió thiết tha
em muốn cột yêu thương vào mùa đông xa lắc
mùa nhợt nhạt dan díu thành khúc hát
đường thênh thang khơi gợi mấy khuôn tình

Mặt trời có quét được những tàn dư bóng tối
xin muộn màng chút ánh sáng hồi sinh
buổi chiều cuối xuân ngồi lau chùi từng ký ức
những nỗi nhớ trồi lên
từng mảng
từng mảng
dát mềm bờ yêu . . .!!!

  Hoàng Phước
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.