Lòng lá ướt có vì sương xuống muộn
Hay ướt vì tiếng thở của ngàn lau
Chiều đi chưa hoa nhạt lá phai mầu
Ngày hờ hững đêm lạnh lùng nối bước

Nắng ghé vội để ngỡ ngàng chới với
Trong nồng nàn hương nắng muộn mênh mang
Dòng sông mơ mây trắng ngủ trên ngàn
Ôm lặng lẽ chân tình không tiếng nói

Mây trắng quá cho trời xanh xao xuyến
Không hẹn hò sao còn mãi bâng khuâng
Không mơ sao mà ngơ ngẩn ngại ngùng
Có ai níu mà thời gian đứng lại

Lòng đã ngỡ chiều tàn sương xuống lạnh
Nụ cười nào đập vỡ một không gian
Giọt nắng rơi rơi thắm cả chiều vàng
Bước nhẹ quá đất trời đồng mở hội

 Uyên Hạnh
Thêm bình luận

Bài vở và hình ảnh xin gởi về This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.